Hát Từ Ngôi Mộ Trống
Lê Đình Bảng
Thôi, dọn lòng không, như mộ trống
Tiếc gì rơi rớt những vàng hương
Đời cho bao dấu đinh gai nhọn
Đau xé lòng nhau, rướm máu hường
Bởi giữa sinh ly và tử biệt
Từ trong còn mất, nẻo vô thường
Về đâu, trăng xế ngang đầm lạnh
Giọt nước cành dương, ai xót thương?
Khóc đã đằm lưng vai áo nhặm
Ơn trời, ơn đất, gạo thành cơm
Mùa Chay, lại một mùa Chay nữa
Cây biết đau và lá biết buồn
Là những dấm chua và mật đắng
Từng đêm canh thức đợi hừng đông
Nào ai thả lưới buông câu, nhỉ
Có để thuyền neo đậu bến trong?
Đôi lúc, bởi ơ hờ, nguội lạnh
Con mơ hồ giữa có và không
Lòng tin hóa phong rêu, cằn cỗi
Hỏi Chúa còn yêu con nữa không?
Con biết mình khô khan, yếu đuối
Nhưng hằng tin được rỗi linh hồn
Từ trong giọt máu sau cùng ấy
Đã nhú chồi xanh mưng búp non
Lạy Chúa, chiều nay chân gối mỏi
Nhọc nhằn lên dốc núi chon von
Bài ca ai hát Exsultet
Có phải là lời Chúa gọi con?
(Trích: Có một vườn thơ đạo 3)
___________________________________
Post a Comment