Nước Trời như hôn lễ
Lê Đình Bảng
Tháng Bảy, mùa mưa rồi, đấy em
Sao không củi lửa, không dầu đèn
Hòng khi hôn lễ mà giông gió
Lỡ trở trời, mây giăng tối đen
Chắc hẳn, canh ba, chàng rể tới
Khách đầy nhà, hai họ quan viên
Mừng em ríu rít cô dâu mới
Một gánh tình và một gánh duyên
Khấn vái, xin trời quang, tạnh ráo
Khuya nay đi trẩy hội, gieo cầu
Mời em canh thức, chong đèn nhé
Đợi lúc nhà trai sang rước dâu
Đêm ấy, về chiêm bao, mộng mị
Thuyền hoa lên, lên ngọn sông đào
Dọc đường lông ngỗng bay như tuyết
Bỗng nhớ nàng khuê các Mỵ Châu
Tơ tóc vì đâu ra biếng trễ
Trăm năm đành đoạn mối duyên đầu
Đầy vơi, trăng khuyết hay trăng tỏ
Đôi mắt nào rưng rưng ướt mau
Nước của vô thường muôn kiếp trước
Hay dòng tục lụy gởi nghìn sau
Mà sao oan khúc, sao cơ nhỡ
Tư Mã chàng ơi, khúc Phượng Cầu
Tân khách ba nghìn đêm nhã nhạc
Mà trong yến tiệc, ngoài mưa ngâu
Nước Trời cũng ví như hôn lễ
Có kẻ đành xôi hỏng bỏng không
Có kẻ ra người dưng nước lã
Cho hay trăm bến, một quê chồng.
________________________________________
Post a Comment