Góc Cầu Nguyện (3)
L |
ạy Chúa
con là một người trẻ
mới tập tành viết văn và làm thơ.
Văn thơ cho con nhiều niềm vui
giúp con diễn đạt chính mình
dạy con kiên nhẫn lặng chìm thật sâu,
để từ trong thế giới vô hình của cõi lòng
con bước ra thế giỡi hữu hình của câu từ và chữ nghĩa
của ý tứ và vần điệu, của những sứ điệp và bài học...
Nhưng lạy Chúa,
văn thơ cũng lưu lại trong con rất nhiều trăn trở dằn vặt.
Với văn thơ, con không chỉ được sống với những khả năng
nhưng còn phải sống với những giới hạn của chính mình.
Những cảm nghiệm và tâm tình mà văn thơ mang lại
không chỉ có ngọt ngào, nhưng còn là vất vả đắng đót.
Có lúc con ngồi hàng giờ trước một trang giấy trắng
mà bao nhiêu câu chữ và lời hay ý đẹp đều tan biến,
con như lạc lõng và bị bỏ rơi
không chút tâm tình và cảm hứng.
Có những lúc lòng ngập tràn ý tưởng
nhưng con không biết phải diễn đạt làm sao,
con thấy mình bất tài và vô dụng
trước những rung động và cảm xúc
vô phương diễn đạt giải bày...
Lạy Chúa,
người ta vẫn nói: văn là người.
Nếu làm người chưa hay,
thật khó để có thể viết cái gì hay được.
Nếu con chỉ sống hời hợt và vô tâm,
thật khó để viết được điều gì sâu sắc.
Học viết văn là học làm người.
Xin dạy con bắt đầu từ chính bản thân con
để những điều con viết ra từ tận đáy lòng mình
là những lời nguyện đơn thành và chân thật.
Xin rửa khỏi con những ngôn từ giáo điều và sáo rỗng,
để văn thơ không bị sử dụng như là phương tiện
và ngòi bút không bị gượng ép bẻ cong
chỉ để phục vụ cho mục đích kiêu ngạo và ích kỷ.
Xin dạy con biết làm mờ đi cái tôi của mình,
để dung mạo của Chúa được sáng lên.
Xin giúp con bỏ bớt đi lời của mình,
để Lời của Chúa được nhắc đến.
Mỗi lần viết là một lần con lên đường tìm Chúa
xin dẫn con băng qua những thử thách của sa mạc
để tiến về Đất hứa cuộc đời con.
Tác giả: An Phú Hòa
Bài tham gia mục "Góc Cầu Nguyện",
xin gởi về địa chỉ email: giaansj@gmail.com
Post a Comment