Thơ: Bụi
BỤI
Bụi đâu bụi lắm thế này?
Bụi từ trên tóc, bụi đầy xuống vai.
Tôi đi trong bụi miệt mài
Mà lâu vẫn tưởng đi ngoài gió trăng.
Hóa ra mờ mịt bụi giăng
Bụi đâu mà bụi phủ phàng,
Bụi đâu mà bụi ngổn ngang bộn bề!
Bụi dâng ngập cả lối về,
Bụi che cả mắt, bụi mê cả lòng.
Gió ơi, lạy Gió cuồng phong
Thổi lên cuốn hết bụi lòng tôi đi.
Kẻo mà tôi dại tôi si
Tôi vùi chết mất còn chi hỡi trời!
Gió ơi, lạy Gió tôi ơi
Thổi mau cuốn hết bụi đời tôi mang.
Kẻo tôi bụi đã phủ vàng!
Trầm Tĩnh Nguyện
Post a Comment