Dáng Mẹ
Đỗ Văn Tích
Âu lo , sầu muộn chất chồng
Một mình xuôi ngược, gánh gồng nuôi con .
Mặc cho thân xác hao mòn
Tấm lòng mẹ vẫn sắt son tháng ngày.
Xuân về lộc trổ xanh cây
Con vui áo mới ,mẹ tay chai sần.
Cội mai vàng rực góc sân
Trái tim mẹ đã bao lần héo hon.
Cành cao , chim hót véo von
Hiên nhà mẹ đứng lệ còn hoen mi.
Rồi mùa đông lạnh tràn về
Con luôn ấm áp , mẹ tê tái lòng .
Đường mưa trơn trượt gánh gồng
Tấm lưng còm cõi , cong cong dáng gầy .
Chỉ mong con trẻ đủ đầy
Thân cò nào quản mưa bay, nắng nồng.
Post a Comment