Header Ads

Thư gửi con, con yêu!


THƯ GỬI CON, CON YÊU! 


Ba sẽ là cánh chim, đưa con đi thật xa Mẹ sẽ là cành hoa, cho con cài lên ngực Ba mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con 
Con yêu, thấm thoát con đã được 3 tháng tuổi rồi đấy. Vậy mà ba cứ ngỡ ngày con sinh ra chỉ mới hôm qua hôm kia thôi. 

Mọi chuyện thật nhiệm mầu. Ba và mẹ con cưới nhau được vài tháng thì mẹ báo cho ba biết là đã có thai. Lúc ấy ba đang bưng tô cơm để ăn, thế mà nghe tin báo ba chỉ muốn quăng tô cơm đi để chạy đến ôm lấy con và mẹ. 

Đêm ấy, ba và mẹ dâng ngay những lời Tạ ơn lên Chúa, dâng những tràng chuỗi Môi Khôi tạ ơn Mẹ. Lòng ba mẹ ngỡ ngàng, tràn ngập bao niềm vui. Nhưng rồi niềm vui kéo theo những lo lắng... 

Ba bắt đầu lo nghĩ về những điều sắp tới, mẹ bắt đầu mệt mỏi vì những thay đổi trong thai kỳ. Bao lo lắng, bao suy tư tràn về. Nhưng ba nghĩ, con là món quà Nhiệm Mầu mà Chúa đã thương ban cho ba. Bao nhiêu hồng ân Chúa đã ban cho gia đình bé nhỏ của mình. Ba đâu phải là người đạo gốc đâu, ba chỉ được rửa tội vào tuổi 26. Nhưng may sao, Chúa thương ba, bao nhiêu kỳ diệu, Chúa đã bên ba, cho ba được gặp mẹ con, và có con. Ba thầm nghĩ, ba có là ai đâu, có tài cán gì đâu, lại còn đầy tội lỗi, hàng ngày sống trong bao nhiêu cám dỗ, bao nhiêu là sa ngã, vấp phạm. Nhưng ... Chúa chưa ngày nào bỏ rơi ba. 

Khi làm cha rồi, ba học được cách chăm lo nhiều hơn cho gia đình, ba nhận ra rằng, cuộc sống của ba bây giờ không chỉ là 1 nữa mà là sống cho cả nhà, cả gia đình. Mỗi suy tính trong cuộc sống, mọi đam mê hay sở thích cá nhân, ba tự nguyện gác lại. Vì ba muốn dành cho con và mẹ những điều tốt nhất ba có thể làm. 

Ba bắt đầu học cách chăm sóc mẹ trong thai kỳ, chia sẻ với mẹ việc nhà, quan tâm theo dõi sức khoẻ của con trong bụng mẹ. Ba lên mạng tìm hiểu rồi hỏi han đủ điều, cứ như lúc ấy ba có thể trở thành một nhà tư vấn sức khoẻ bà mẹ và trẻ em vậy đó. 

Nhưng rồi một ngày kia, bác sĩ bảo con quấn dây rốn, lòng ba quặn lại, lo lắng. Ba lo sợ con sẽ có chuyện gì. Tâm trạng ba rối bời. Lúc ấy, thật ba chẳng còn biết phải làm sao. Ba nhìn lên ảnh Chúa, đó là tấm ảnh Lòng Thương Xót Chúa mà ba treo trong phòng. “Chúa ơi, xin Chúa cứ trách phạt con vì những điều tội lỗi, những bất hoàn của con lên con, Nhưng xin Chúa đoái thương đến con của con, là món quà mà Hồng ân Chúa đã ban cho gia đình con. Khó khăn vất vả nào, con cũng gánh nhưng xin Chúa đừng bỏ rơi gia đình con trong tuyệt vọng, đau khổ.” Ba cứ nhẩm đi nhẩm lại, đến những lúc đi làm ba vẫn lẩm nhẩm, vẫn nghĩ. Và Chúa đã thương nhận lời, con lại bình an. 


Tưởng đâu mọi thử thách đã hết, đến những ngày gần sanh, bác sĩ lại bảo con chưa xoay đầu, nếu chưa xoay là phải mổ. Ba lại lo lắng, lần này ba lại lo thêm cho mẹ. Ba không tiếc gì, ba chỉ mong sao con và mẹ bình an, mạnh khoẻ. Và ba lại nài xin Chúa, Đức Mẹ... 

Cứ như vậy, bao nhiêu trắc trở, cả nhà ta cùng nắm tay để vượt qua, có những lúc mệt mỏi vô cùng, có những lúc căng thẳng, nhưng ba cảm nhận được rằng, Thiên Chúa, Đấng giàu lòng Thương xót, luôn đoái thương đến gia đình mình. 

Ngày sinh con ra, trong phòng sinh cùng mẹ con, ba chứng kiến được những khó khăn, đau đớn, ba trải qua những giây phút căng thẳng, sợ hãi. Ba đã cùng mẹ con vượt cạn. Lúc tiếng khóc con vang lên, ba khóc. Ba đã khóc. Ba khóc vì mẹ con đã bình an, ba khóc vì con đã chào đời mạnh khoẻ. Ba làm dấu Tạ ơn Chúa ngay giữa phòng sinh. Ba cảm thấy Chúa đang ôm lấy ba, Người cùng khóc với ba, ba cảm thấy Đức Mẹ đang xoa đầu ba, Mẹ mỉm cười chúc phúc. 


Cuộc sống gia đình bỗng đẹp rực rỡ như bông hoa hồng đang nở. Nhưng làm sao yên ả mãi được, những mệt mỏi, căng thẳng cũng làm cho ba mẹ cãi nhau. Mẹ con mệt và mất sức, căng thẳng. Ba thì nặng nề bởi công việc, bởi áp lực chăm lo gia đình. Ba mẹ cãi nhau. Nhưng khi nhìn đến con, ba khóc, ba xấu hổ vì mình vẫn còn khiếm khuyết, ba xấu hổ vì ba không làm tròn bổn phận, ba xấu hổ vì ba còn để cái tôi của mình quá lớn. Và con, lại hàn gắn ba mẹ. Con làm cho ba mẹ nhận ra mình cần phải hoàn thiện thêm mỗi ngày để mang lại hạnh phúc cho con và gia đình. 

Bàn tay Chúa khéo sắp đặt mọi chuyện con à. Những lúc khó khăn, vất vả trong gia đình. Những giây phút “chén dĩa xô nhau”, Chúa lại để con lên tiếng để ba mẹ biết nhận ra những điều chưa đúng. Ngày rửa tội cho con, ba quyết chọn Tên Thánh Gioan Phaolo II làm Thánh bổn mạng cho con. Ngài là Đức Giáo hoàng của Lòng Thương Xót, ba ước mơ, Lòng Thương Xót của Chúa sẽ phủ đầy trên con, trên những bước đường con sẽ đi, những nơi con sẽ đến. Và ba cũng muốn nhắn nhủ rằng, chính nhờ Lòng Thương xót của Chúa mà gia đình ta nên trọn vẹn từng ngày. Ba ước ao, con của ba cũng trở nên chứng nhân mạnh mẽ của Lòng Thương xót. 

Có nhiều người từng nghĩ, sống đời sống gia đình có gì đâu ghê gớm, hay đời sống gia đình không quan trọng trọng bằng đời thánh hiến. Nhưng ba đồng ý sống đời gia đình rất dễ. Tuy nhiên, để đi trọn hết con đường ơn gọi gia đình đầy đủ, mấy ai dám đi hết qua những chông gai thử thách. Ba sợ, sợ rồi ba cũng sẽ gục ngã nhưng... “Chúa không bao giờ từ bỏ”.

Phanxicô Nguyễn Lâm Trấn An 
Nguồn: Bản tin online tháng 6/2018 của Ủy ban Giới trẻ và Thiếu nhi - Hội đồng Giám mục VN
Powered by Blogger.