Thơ: Quỳ bên thánh thể
Năm xưa chiều ấy có hay
Đá mòn, nước chảy , mây bay lững lờ
Thời gian nhanh đến ngẩn ngơ
Hai nghìn năm lẻ tình cờ thế sao!
Bây giờ Chúa ở trên cao
Hẳn Người vẫn vậy, vẫn xao xuyến lòng !
Thương nhân loại, kiếp long đong
Con người chìm đắm trong vòng bể dâu.
Về đâu, người hỡi về đâu
Loanh quanh ngày tháng giãi dầu mưu sinh
Có hay làn gió hữu tình
Ngày đêm thôi thúc tâm linh tìm về?
Dù ai thất vọng ê chề
Dù ai đã trót bội thề vong ân
Hãy mau rũ bụi phong trần
Cho hồn thanh thản, cho hồn sạch trong
Tìm về một bến tựa nương
Tìm về nguồn cội yêu thương là Người
Người trong tấm bánh nhỏ nhoi
Từ chiều buổi ấy, hẹn rồi nhớ không?
Chúa ơi, tình Chúa mênh mông
Ngàn đời vẫn thế, vẫn không đổi dời
Chiều nay con thấy bồi hồi
Quỳ bên Thánh Thể xin Người đoái thương!
Đồng Xanh Thơ Sài Gòn
Bài liên quan: 48 điều có thể làm trong giờ chầu Thánh Thể
Post a Comment