Mùa hè yêu thương
* Maria Nguyễn Ngọc Nhã Trân (Gx.Kim Châu)
Hoa phượng đỏ nở rộ báo hiệu mùa hè lại đến. Sau tháng ngày chăm chỉ với đèn sách, học sinh chúng tôi có dịp được nghỉ ngơi, thư giản và ai cũng có một mùa hè riêng của mình. Mùa hè vừa qua rất có ý nghĩa đối với tôi, đặc biệt là được tham gia Hội trại-Hành Hương Đặng Đức Tuấn 2016, cũng giúp tôi sống kết hợp với Thiên Chúa và yêu thương mọi người hơn.
Tôi nhớ như in cái đêm trao giải tại Chủng viện Qui Nhơn, một đêm hết sức đặc biệt vì lần đầu tiên có Đức Cha tham dự. Cùng với các Cha và các Sơ, chúng tôi được thưởng thức các tiết mục văn nghệ của các chị giáo xứ Phú Hòa và Cây Rỏi..., những tràng pháo tay và nụ cười trên môi mỗi người khi nhận giải. Sau phần trao giải là mừng sinh nhật 7 tuổi của câu lạc bộ với những tiếng hát chúc mừng sinh nhật của mọi người. Cuối cùng là phần cầu nguyện, với những ngọn nến lung linh cùng lời ban bình an của Đức Cha là dấu hiệu kết thúc một ngày.
Sáng hôm sau, chúng tôi phải thức dậy lúc 5 giờ chuẩn bị vệ sinh cá nhân và ăn sáng, để có thể bắt đầu lên đường hành hương vào lúc 6 giờ. Trên đường đến Trà Kê, lần đầu tiên tôi được nhìn thấy một vùng núi non hiểm trở mang cảnh sắc của một miền đất hoang sơ vắng vẻ. Tôi thích lắm sự chào đón của giáo xứ Trà Kê. Sự nhiệt tình của cha sở và các bạn trẻ, cùng với những ly nước mía đã xua tan đi mệt mỏi mà chúng tôi vượt hàng trăm cây số để đến nơi đây. Tôi yêu mến cả sự thân thiện của con người đất Trà Kê. Vào lúc hai giờ chiều, chúng tôi trò chuyện văn thơ với Ban tổ chức. Tiếp đến, chúng tôi chơi trò chơi lớn và tắm rửa để chuẩn bị tham dự Thánh lễ. Kết thúc Thánh lễ, là chương trình giao lưu văn nghệ tại giáo xứ Trà Kê. Đêm ấy đối với tôi là một đêm thật tuyệt vời, có những tiết mục văn nghệ và những trò chơi của thầy Thạch nên ai cũng vui vẻ tham gia nhiệt tình cùng với giáo dân của giáo xứ. Đêm ấy là đêm thứ hai của hội trại, cũng là đêm cuối cùng chúng tôi nghỉ ngơi tại giáo xứ Trà Kê.
Khởi động ngày cuối cùng của cuộc hành trình, chúng tôi đọc kinh và tập thể dục, sau đó dùng bữa sáng. Tiếp tục cuộc hành hương, chúng tôi đến thăm giáo xứ Mằng Lăng cũng là quê hương của Thánh Anrê Phú Yên. Tại đó, chúng tôi tổ chức nghi thức “sai đi” sau Thánh lễ. Sau giờ cơm trưa, chúng tôi tập trung lại và được nhận những phần thưởng. Hai giờ chiều chúng tôi tập trung sinh hoạt theo giáo hạt. Giờ chia tay cũng đã đến, mọi người nắm chặt tay nhau tạo thành vòng tròn, những cái bắt tay thân thương không muốn rời xa và những cái ôm ấm áp. Thế rồi cũng đã đến lúc tạm biệt nhau, những chuyến xe đã bắt đầu lăn bánh. Tôi dần dần cảm nhận được sự chia xa, đoàn xe Quảng Ngãi lăn bánh đầu tiên, tiếp theo là Cây Rỏi và cuối cùng là Bình Định. Tôi thầm nhủ rằng: "Sao mà kết thúc nhanh thế? Không đi thêm được nữa à?".
Chuyến hành hương của chúng tôi đã đến hồi kết thúc. Mặc dù buồn vì phải chia tay nhau, nhưng chuyến đi đó đã để lại trong tôi rất nhiều kỉ niệm khó quên, và từ đó tôi đã biết rằng tôi nên sống kết hợp với Thiên Chúa và yêu thương mọi người hơn nữa. Chuyến hành hương đã trôi qua, nhưng những kỉ niệm đó đã được ghi dấu vào trong trái tim tôi. Tôi cũng cảm nhận được rằng bản thân mình đã thay đổi rất nhiều, biết sống kết hợp và cầu nguyện với Thiên Chúa, nhờ vào tình thương của Ngài để tôi biết quan tâm, yêu thương và chia sẻ với mọi người.
Nguyện xin Thiên Chúa luôn giữ gìn câu lạc bộ văn thơ của chúng con, luôn soi sáng và ban ơn cho chúng con có thêm nhiều tài năng trẻ biết hướng về Chúa, nhất là luôn ca ngợi tình thương của Ngài trong những lời văn, ý thơ.
Post a Comment