Mađalêna
Trăng Thập Tự
Ga 20,11-13
Có bao giờ bạn đã mất một chiếc xe đạp?
Đúng hơn, ngày nay phải hỏi
Có bao giờ đã mất một chiếc honda?
Bạn dựng xe ở đó vào cửa hàng mua sắm
Và lúc đi ra
Có xe của tất cả những người khác nhưng không có xe của bạn.
Bạn ngạc nhiên không thể nào tin được
Làm sao từ có lại thành không?
Cũng như người ta khó tin nhận được rằng
Thiên Chúa đã làm cho mọi sự từ không ra có.
Bạn đứng đó,
Lúng túng, ngẩn người,
Chiếc xe honda đã mất.
Hôm nay tôi không có một chiếc honda,
Tôi không có gì cả,
Chỉ có một người,
Và người ấy đã mất.
Mất không chỉ theo nghĩa là đã chết.
Rõ ràng chúng tôi đã
Đặt thi hài người ấy ở đây
Trong huyệt đá này
Và đã vần tảng đá kia lấp lại.
Thế mà sáng nay
Ai đã vần tảng đá kia đi
Và thi hài nọ không còn ở đấy.
Tôi chẳng còn gì để thiết sống trên đời này
Ngoại trừ cái xác ấy,
Cái xác một người.
Thế mà sáng nay đã mất.
Có ai gọi sau lưng.
Xin đừng !
Hãy để cho tôi được đứng đây !
Hãy để cho tôi nuốt nước mắt !
Xin đừng.
Thế nhưng người ấy không buông tha,
Người ấy lay vai tôi.
Tôi quay nhìn,
Đánh rơi chiếc bình xuống đất.
Một tiếng vỡ lạnh ngắt
Đẩy tôi lùi lại sau.
Bóng trắng phau phau
Là người hay là ma
Hay thiên thần của Chúa?
- Tôi không làm gì em đâu.
Đừng sợ !
Tại sao em khóc?
Tôi đưa mắt nhìn ngôi huyệt trống
Nghẹn ngào không nói được.
Người ấy vỗ vai tôi:
- Tôi hiểu rồi.
Em có một người, chỉ có một người thôi
Mà nay đã mất.
Xác không còn trong mộ !
Hãy vui mừng vì Ngài không còn ở đó.
Bởi vì kìa,
Em hãy nhìn kia.
Em đã nhốt chất thơm trong bình nọ
Chiếc bình đã vỡ
Chất thơm ấy bây giờ ở đâu?
Nó đang bay trong gió !
Tôi định thần mới hay là gió đang thơm
Tôi ngẩng lên rạng rỡ:
- Xin cảm ơn người.
Em hiểu rồi
Trong gió.
9.2.1993
Post a Comment