Header Ads

Cây đức tin



Đi Lễ vừa về đến nhà, chưa kịp thay bộ áo dài ra, bà Bảy đã cao giọng đay nghiến:

– Sáng bảnh mắt ra rồi còn ngủ. Nhà thờ nhà thánh ngay bên cạnh cũng không chịu đi. Đúng là cái quân giu-dêu!

“Quân giu-dêu” trở mình trên giường, rồi lại ngáy khò, như đã quá quen với cái điệp khúc được lặp đi lặp lại mỗi ngày.

Chừng như trong mơ, “quân giu-dêu” tự hỏi: Ủa, vừa ra khỏi nhà thờ là đã có thể thốt ngay những lời đay nghiến đắng cay, vậy đi nhà thờ mỗi ngày để làm gì ta? Có tác dụng gì ta?

Ai cũng muốn con cái mình có đức tin để giữ đạo và sống đạo sốt sắng. Nhưng nếu đức tin là một cây, cần có những hạt giống tốt được gieo xuống.

Đâu là hạt giống mà bà Bảy chọn để gieo mỗi ngày: cầu nguyện, yêu thương, hy sinh, nâng đỡ, làm chứng… Hay chỉ đơn giản là ép uổng, không được thì chuyển qua bực bội, cằn nhằn, đay nghiến, cay đắng, chửi rủa?

Rốt cuộc, với những hạt giống bà Bảy gieo mỗi ngày, người ta có thể mong đợi cây gì được mọc lên trong tâm hồn của quân “giu- dêu”?

Cao Gia An, S.J.

Powered by Blogger.